Rắn hổ mang nước (Rắn miệng bông)
Tên latin: Agkistrodon piscivorus
Hình dạng
Rắn miệng bông hay rắn hổ mang nước đều là những cái tên thường gọi khi chúng xuất hiện. Cái tên chính của chúng xuất phát từ lớp lót trắng ở phần miệng, chúng là loài rắn độc duy nhất ở dưới nước sống ở Mỹ.
Hành vi, thức ăn và môi trường sống
Được tìm thấy đầu tiên ở đông Nam nước Mỹ, rắn hổ mang nước là một tay bơi lội cừ khôi và mỗi khi chúng bơi dưới nước sẽ khiến cho những làn nước lay động nhẹ, thường ở lạch, ao hay đầm lầy. Những con đực trưởng thành dài từ 91-120cm, chúng di chuyển một cách thoải mái trên mặt đất hay mặt nước và có thể di chuyển xa để giao phối với con cái trước khi trở về nước, nơi sinh sống.
Rắn miệng bông giao phối vào cuối xuân hoặc đầu hè. Những con cái có thể đẻ khoảng 16 con trong mỗi 2-3 năm. Những con non thường có nhiều màu sắc hơn những con trưởng thành, với những màu tối như nâu, rám nắng và màu đồng, điều này cho phép chúng sống ẩn mình trong môi trường tự nhiên và khó bị phát hiện. Những lớp rắn chưa trưởng thành có màu rực rỡ hơn, chiếc đuôi màu vàng giúp chúng thu hút con mồi. Con trưởng thành thường có màu nâu đục và màu đồng với những dải băng tối màu trên cơ thể, hạn chế màu sắc tối đa so với những người họ hàng của chúng. Không giống như rắn hổ mang, rắn miệng bông có phần đầu dạng xà lan, có nghĩa là có những đườngchóp chạy qua trung tâm của những cái vảy, khiến cho cơ thể chúng trở nên thô ráp hơn.
Chúng là một trong những loài rắn có nọc độc, rắn miệng bông sử dụng hốc nọc độc ở giữa mắt và lỗ mũi để tấn công con mồi. Là một kẻ đi săn cơ hội, chúng ăn các loài bò sát, lương cư, loài gặm nhấm và thậm chí cả những con rắn miệng bông khác. Khi con mồi đi vào lãnh địa của chúng hay có sự đe dọa từ bên ngoài, chúng cuộn người và nằm im chờ đợi với phần miệng mở rộng, sau đó đem đến cho nạn nhân những vết cắn đau đơn cùng những nọc độc làm tổn thương truyền vào vết cắn. nọc độc gây phá hủy tế bào máu của nạn nhân và khiến máu không ngừng chảy.
Thông tin thêm
Không là một loài động vật hung hăng và chủ động tấn công, hầu hết rắn miệng bông cắn khi chúng bị đe dọa hay làm phiền. Những vết cắn đem lại những cơn đau nhưng hiếm khi nạn nhân bị tử vong sau khi bị cắn.
Cách tốt nhất để ngăn ngừa bị rắn cắn là giảm thiểu khả năng tiếp xúc với chúng. Nếu bạn sống trong những ngôi nhà hoặc cấu trúc gần khu vực lạch, ao, đầm lầy hay nước thì bạn nên kiểm soát tốt nguồn thức ăn của chúng trong và xung quanh nhà bạn. Tránh trồng rau quả, vườn hay trữ những cây gỗ cháy cũng như rác bẩn ra xa khỏi nhà bạn.